Wednesday, May 14, 2025

la saison arrive • mùa đến

 Chaque saison a son propre rythme, son propre rythme et son propre moment fixé. Les arbres ne se précipitent pas pour fleurir ni ne résistent à la chute de leurs feuilles. La pluie sait quand tomber. Le soleil sait quand se retirer derrière les nuages. Au contraire, c'est le nuage qui se déplace et bloque le soleil immobile. Tout dans la nature suit un ordre divin. Un timing sacré. Et peu importe la longueur ou la dureté de la saison, elle change toujours. Quand le moment est venu, votre vie aussi traverse les saisons. Il y a des moments où tout semble lumineux, où la joie est abondante et où votre cœur a l'impression de déborder. Vous vous réveillez avec un but et la proximité de Dieu est indéniable. Vous le voyez dans chaque petite chose. Dans le rire d'un enfant. Dans le doux tiraillement de votre cœur pendant le culte. Vous entendez sa voix dans le silence. Et vous ressentez sa présence comme la chaleur du soleil. Mais alors, sans avertissement, arrive une saison plus froide. Une saison où tout semble bizarre. Vous priez, mais le silence semble lourd.  Vous lisez les Écritures, mais elles ne semblent plus parler comme avant. Vous faites les gestes machinalement, mais votre âme se sent déconnectée. C'est comme si les cieux étaient verrouillés. Et vous vous retrouvez à murmurer dans le vide : « Dieu, où es-tu ? » Ces périodes sont difficiles. Elles sont déroutantes, décourageantes et parfois même écrasantes. Vous pouvez commencer à vous demander si vous avez fait quelque chose de mal. Vous pouvez remettre en question votre valeur, votre foi, ou même la proximité de Dieu. Et si vous ne faites pas attention, la honte peut s'installer, vous faisant croire que lutter dans votre foi vous disqualifie en quelque sorte de l'amour de Dieu. Mais vous n'êtes pas seul dans ce cas. Vous n'êtes pas brisé parce que vous êtes dans une saison sèche. Vous n'êtes pas moins spirituel parce que vous avez des questions. Vous n'êtes pas moins aimé parce que vous vous sentez perdu. Chaque croyant, aussi mature, fidèle et dévoué soit-il, a traversé des moments comme ceux-ci. La foi ne vous rend pas immunisé contre les difficultés. Elle vous aide à les surmonter. Et c'est là toute la beauté.  Dieu ne se retire pas dans votre silence. Il se rapproche. Il ne vous abandonne pas lorsque vous vous sentez faible. En fait, les Écritures nous disent qu'il est proche de ceux qui ont le cœur brisé et sauve ceux qui ont l'esprit écrasé. Il n'éclaire pas seulement votre chemin. Il devient votre lumière lorsque vous n'avez aucun chemin du tout. Voilà qui est Emmanuel, Dieu avec nous. Pas seulement dans les bons jours ou les réponses faciles. Mais dans les larmes, dans les retards, dans les doutes et même dans les impasses. La foi n'est pas un pansement sur la douleur. Ce n'est pas une phrase que vous lancez quand vous ne savez pas quoi dire d'autre. La foi est ce qui vous maintient ensemble lorsque votre monde s'effondre. C'est la force tranquille dans votre poitrine lorsque votre cœur se brise. C'est l'ancre qui stabilise votre âme lorsque la vie semble dériver vers le chaos. La foi est le murmure qui dit : « Dieu est toujours là. Dieu est toujours bon. Dieu est toujours à l'œuvre. »  Hébreux 11:1 nous dit : « Or, la foi est une ferme assurance des choses qu'on espère, une démonstration de celles qu'on ne voit pas. » Et le verset 6 nous rappelle que sans la foi, il est impossible de plaire à Dieu, car quiconque veut s'approcher de lui doit croire qu'il existe et qu'il récompense ceux qui le cherchent. La foi est ce qui donne à votre âme des yeux pour voir quand rien autour de vous n'est visible. C'est ce qui donne à votre esprit le courage de continuer à marcher quand la route est brumeuse. C'est ce qui vous aide à respirer quand l'air est serré et lourd. Pensons à David. Juste un jeune berger sans armure, sans armée, sans expérience, et pourtant lorsqu'il entendit Goliath se moquer du nom de Dieu, il ne recula pas. Pourquoi ? Parce qu'il se souvint. Il se souvint de la force que Dieu lui avait donnée contre le lion et l'ours. Il se souvint que Dieu avait été fidèle auparavant et il avait confiance que Dieu serait fidèle à nouveau. Ce n'était pas la pierre qui a fait tomber Goliath. C'était la foi derrière la pierre.  Vous voyez, lorsque vous marchez étroitement avec Dieu, vous ne marchez jamais vraiment seul. Plongez-vous dans l'amour de Dieu, dans la foi qui dit que même si tout le reste échoue, mon Dieu ne faillira jamais. Voilà ce que fait la vraie foi. Elle vous stabilise. Elle vous rend humble. Elle vous apprend à attendre. Elle entraîne votre cœur à faire confiance à Dieu. Elle vous aide à adorer même lorsque vous n'en avez pas envie. La foi vous rappelle que Dieu n'est pas limité par ce que vous pouvez voir. Ami, je ne sais pas dans quelle saison vous êtes aujourd'hui. Mais je sais une chose : cela ne durera pas éternellement. Le même Dieu qui contrôle les saisons de la nature contrôle les saisons de votre vie. Et tout comme le printemps suit toujours l'hiver, votre saison changera lorsque le moment sera venu. D'ici là, tenez bon. Continuez à faire confiance à Dieu. Continuez à être présent même dans les moments difficiles. Continuez à prier même lorsque le silence semble total. Continuez à lire la Parole de Dieu même lorsque la sécheresse semble présente. Car la foi ne dépend pas de ce que vous ressentez, mais de qui vous croyez.


Prenons maintenant un moment pour prier ensemble.  Cher Père céleste, merci de m'accompagner à chaque étape de ma vie. Merci de ne jamais changer, même lorsque tout autour de moi change, à travers les hauts et les bas, le calme et le chaos. Tu es resté constant. Tu es resté bon. Je suis si reconnaissant que tu ne me quittes pas lorsque je me sens perdu ou faible. Tu ne m'abandonnes pas au milieu de ma confusion, même lorsque je ne sais pas où tu es. Tu es toujours près de moi. Tu es le même Dieu dans ma joie que dans ma tristesse. Tu es le Dieu qui s'agenouille à mes côtés dans la vallée. Parfois, la vie semble lourde.  Je suis si reconnaissant que tu ne me quittes pas quand je me sens perdu ou faible. Tu ne m'abandonnes pas au milieu de ma confusion. Même quand je ne sais pas où tu es. Tu es toujours près de moi. Tu es le même Dieu dans ma joie que dans ma tristesse. Tu es le Dieu qui s'agenouille à côté de moi dans la vallée. Parfois, la vie semble lourde. Le poids de tout cela pèse sur ma poitrine comme un fardeau que je ne peux pas vraiment nommer. Il y a des moments où le silence est presque assourdissant. Quand je prie et j'attends, mais tout ce que j'entends, c'est le silence. Dans ces moments-là, il est tentant de penser que tu m'as oublié. Mais même dans ce cas, Seigneur, je choisirai de croire, même quand je ne comprends pas. Le poids de tout cela pèse sur ma poitrine comme un fardeau que je ne peux pas vraiment nommer. Il y a des moments où le silence est presque assourdissant. Quand je prie et j'attends, mais tout ce que j'entends, c'est le silence. Dans ces moments-là, il est tentant de penser que tu m'as oublié.  tu m'as oublié mais même alors Seigneur je choisirai de croire même quand je ne comprends pas ce que tu fais je choisirai de croire que tu travailles toujours parce que tu l'es toujours tu es ma cachette mon abri quand les vents soufflent trop fort tu es le rocher vers lequel je cours quand tout le reste semble instable merci d'être ce refuge pour moi encore et encore même quand je suis trop fatigué pour trouver les mots tu entends les cris de mon cœur tu comprends ma taille tu m'as porté à travers des eaux profondes des endroits où je n'aurais jamais pensé survivre tu t'es tenu à mes côtés dans le feu des moments de douleur dont je pensais qu'ils me consumeraient et même quand je ne pouvais pas le voir clairement à l'époque je regarde en arrière maintenant et je vois ta main sur tout tu as guéri des blessures que je ne savais pas avoir tu as apporté la paix à des endroits où je pensais qu'ils se sentiraient toujours brisés et pour chaque miracle invisible je veux dire merci Seigneur je ne veux pas seulement une foi qui fonctionne quand la vie est facile je veux une  une foi qui tient bon quand la tempête fait rage autour de moi Je veux être le genre de personne qui peut lever les yeux et dire « Dieu est toujours bon. » Même quand rien ne semble bon du tout aux yeux des humains, fais grandir ma foi, Seigneur. Fortifie-la. Approfondis-la. Étends-la jusqu'à ce qu'elle soit si fermement enracinée en toi qu'aucune tempête ne puisse la secouer. Aide-moi à croire en tes promesses même si je ne les ai pas encore vues s'accomplir. Apprends-moi à bien attendre avec attente, et non à désespérer. Aide-moi à te faire confiance que même lorsque la vie semble hors de contrôle, tu es toujours sur le trône. Je me souviens de Luc 17:5 où tes disciples t'ont demandé : « Seigneur, augmente notre foi. » C'est aussi le cri de mon cœur aujourd'hui. Augmente ma foi. Étends-la largement. Rends-la assez forte pour me porter à travers ce que je ne peux pas porter seul. Rappelle-moi que rien n'est trop difficile pour toi. Ni la montagne devant moi. Ni le fardeau sur mes épaules.  Pas la guérison que j'attendais. Pas la percée que je ne peux pas encore voir. Rien n'est hors de ta portée. Tu déplaces encore des montagnes. Et parfois, Seigneur, la plus grande montagne que tu déplaces est celle qui est en moi. La peur. L'orgueil. L'incrédulité. Tu déplaces tout. Ta parole dans Marc 11 me dit que si je crois et ne doute pas, je peux demander dans la prière et cela sera fait. Alors, me voici, Seigneur Jésus, demandant avec foi. Apprends-moi à vivre par la foi, non par la peur. Non par ce que je vois. Non par ce que je ressens. Mais par la vérité de qui tu es. Sonde mon cœur, Seigneur. Purifie-le. Déracine tout ce qui rend difficile de te faire confiance. Enlève les mensonges que j'ai crus à ton sujet. Abatts les murs que j'ai construits autour de mon cœur. Lave-moi du doute. Passe au crible mon âme et enlève tout ce qui n'est pas enraciné dans la foi. Je veux un cœur pur qui te croit. Pas seulement en paroles mais en actes. Avec abandon. Avec confiance. Garde mes yeux fixés sur toi, Seigneur Jésus. Pas sur la tempête. Pas sur l'horloge. Pas sur ce que font les autres. Toi seul, quand ma foi semble chancelante, me soutiens par ton amour. Quand je ne suis pas sûr, rappelle-moi tes promesses. Quand j'ai envie d'abandonner, tu me murmures que tu n'as pas encore fini. Que tu travailles encore. Jacques 1:6 dit que lorsque nous demandons, nous devons croire et ne pas douter. Parce que celui qui doute est comme une vague ballottée par le vent. Seigneur, je ne veux pas vivre comme ça. Je ne veux pas que mon cœur soit ballotté par chaque sentiment, chaque peur, chaque retard. Alors, aujourd'hui, je fais le choix. Je laisse tomber le doute. J'abandonne la peur. Je lâche prise. Je choisis la foi en Dieu. La foi en Dieu. Saint-Esprit, viens me remplir. Je t'ouvre chaque partie de moi-même. Inonde mon cœur de paix. Remplis mon esprit de vérité. Chasse toute ombre, tout mensonge, toute inquiétude qui s'accroche à moi. Verse la confiance dans mon âme. Merci Seigneur de ne jamais m'abandonner. Merci de m'aimer en toute saison. Merci de m'appeler ton enfant même lorsque je me sens indigne. Tu es mon rocher lorsque le sol cède. Tu es ma force lorsque je suis à court d'énergie. Tu es mon sauveur, mon rédempteur, mon espoir dans l'attente. Et merci Seigneur pour la couronne de joie qui m'attend dans ton royaume. Je te donne toute la louange, Seigneur. Je te donne tout mon cœur. Je choisis de vivre par la foi, un pas à la fois. Au nom de Jésus, je prie. Amen.


Cher lecteur, veuillez dire « amen » en signe de foi. Je prie pour que toutes les bénédictions de cette prière soient désormais sur vous, au nom de Jésus-Christ.


Et que la grâce et la paix de notre Seigneur Jésus-Christ soient toujours avec vous.


(Vietnamese) : mùa đến

 Mỗi mùa đều có nhịp điệu, tốc độ và thời điểm riêng. Cây cối không vội nở hoa cũng không cưỡng lại việc rụng lá. Mưa biết khi nào thì rơi. Mặt trời biết khi nào thì ẩn sau những đám mây. Thay vào đó, chính đám mây di chuyển và che khuất mặt trời bất động. Mọi thứ trong tự nhiên đều tuân theo một trật tự thiêng liêng. Một thời điểm thiêng liêng. Và dù mùa có kéo dài hay khắc nghiệt đến đâu thì nó vẫn luôn thay đổi. Khi thời điểm thích hợp đến, cuộc sống của bạn cũng chuyển động theo các mùa. Có những lúc mọi thứ đều tươi sáng, niềm vui tràn ngập và trái tim bạn cảm thấy như tràn ngập. Bạn thức dậy với mục đích và sự gần gũi của Chúa là không thể phủ nhận. Bạn nhìn thấy Người trong mọi điều nhỏ nhặt. Trong tiếng cười của một đứa trẻ. Trong sự kéo nhẹ trái tim bạn trong lúc thờ phượng. Bạn nghe thấy tiếng Người trong sự im lặng. Và bạn cảm thấy sự hiện diện của Người như hơi ấm của mặt trời. Nhưng rồi một mùa lạnh hơn bất ngờ ập đến. Mùa mà mọi thứ đều trở nên tồi tệ. Bạn cầu nguyện nhưng sự im lặng trở nên nặng nề. Bạn đọc Kinh thánh nhưng dường như nó không còn nói theo cách mà nó từng nói. Bạn làm theo những động tác nhưng tâm hồn bạn cảm thấy mất kết nối. Giống như thể thiên đường bị khóa chặt. Và bạn chỉ còn biết thì thầm vào khoảng không "Chúa ơi, Ngài ở đâu?" Những mùa này thật khó khăn. Chúng khiến bạn cảm thấy bối rối, nản lòng và đôi khi thậm chí là tuyệt vọng. Bạn có thể bắt đầu tự hỏi liệu mình đã làm điều gì sai không. Bạn có thể nghi ngờ giá trị của mình, đức tin của mình hoặc thậm chí là sự gần gũi của Chúa. Và nếu bạn không cẩn thận, sự xấu hổ có thể xuất hiện, khiến bạn tin rằng việc đấu tranh trong đức tin của mình bằng cách nào đó khiến bạn không đủ điều kiện nhận được tình yêu của Chúa. Nhưng bạn không đơn độc trong chuyện này. Bạn không bị tan vỡ vì đang trong mùa khô hạn. Bạn không kém phần tâm linh vì bạn có những câu hỏi. Bạn không bị ít được yêu thương vì cảm thấy lạc lõng. Mọi tín đồ bất kể trưởng thành, trung thành, tận tụy đến đâu, đều đã trải qua những thời điểm như thế này. Đức tin không làm cho bạn miễn nhiễm với khó khăn. Nó giúp bạn đứng giữa nó. Và đây là vẻ đẹp. Chúa không rút lui trong sự im lặng của bạn. Ngài đến gần hơn. Ngài không bỏ rơi bạn khi bạn cảm thấy yếu đuối. Trên thực tế, Kinh thánh cho chúng ta biết rằng Ngài ở gần những trái tim tan vỡ và cứu những ai bị nghiền nát trong tinh thần. Ngài không chỉ thắp sáng con đường của bạn. Ngài trở thành ánh sáng của bạn khi bạn không có con đường nào cả. Đó là Emmanuel, Chúa ở cùng chúng ta. Không chỉ trong những ngày tốt đẹp hay những câu trả lời dễ dàng. Mà trong những giọt nước mắt, trong sự chậm trễ, trong sự nghi ngờ và thậm chí trong ngõ cụt. Đức tin không phải là một miếng băng cứu thương cho nỗi đau. Đó không phải là một cụm từ mà bạn ném ra khi bạn không biết phải nói gì khác. Đức tin là thứ giữ bạn lại với nhau khi thế giới của bạn sụp đổ. Đó là sức mạnh thầm lặng trong lồng ngực bạn khi trái tim bạn tan vỡ. Đó là mỏ neo giữ vững tâm hồn bạn khi cuộc sống dường như đang trôi vào hỗn loạn. Đức tin là lời thì thầm nói rằng "Chúa vẫn ở đây. Chúa vẫn tốt lành. Chúa vẫn đang làm việc." Hê-bơ-rơ 11:1 cho chúng ta biết, "Vả, đức tin là sự biết chắc vững vàng của những điều mình hy vọng, là bằng cớ của những điều mình chẳng xem thấy." Và câu 6 nhắc nhở chúng ta rằng không có đức tin thì không thể làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, vì bất cứ ai muốn đến gần Ngài phải tin rằng Ngài hiện hữu và Ngài ban thưởng cho những ai tìm kiếm Ngài. Đức tin là điều cho tâm hồn bạn đôi mắt để nhìn thấy khi không có gì xung quanh bạn là vô hình. Đức tin là điều cho tinh thần bạn lòng can đảm để tiếp tục bước đi khi con đường sương mù. Đức tin là điều giúp bạn thở khi không khí ngột ngạt và nặng nề. Chúng ta hãy nghĩ về Đa-vít. Chỉ là một cậu bé chăn chiên trẻ tuổi không có áo giáp, không có quân đội, không có kinh nghiệm, nhưng khi nghe Gô-li-át chế giễu danh Đức Chúa Trời, cậu đã không lùi bước. Tại sao? Bởi vì cậu nhớ lại. Cậu nhớ lại cách Đức Chúa Trời đã ban cho cậu sức mạnh để chống lại sư tử và gấu. Cậu nhớ rằng Đức Chúa Trời đã từng thành tín trước đây và cậu tin rằng Đức Chúa Trời sẽ lại thành tín một lần nữa. Không phải hòn đá đã hạ gục Gô-li-át. Đó là đức tin đằng sau hòn đá. Bạn thấy đấy, khi bạn bước đi gần gũi với Chúa, bạn sẽ không bao giờ thực sự bước đi một mình. Sâu thẳm trong tình yêu của Chúa, sâu thẳm trong đức tin nói rằng ngay cả khi mọi thứ khác thất bại, Chúa của tôi sẽ không bao giờ thất bại. Đó là những gì đức tin thực sự làm. Nó làm bạn vững vàng. Nó làm bạn khiêm nhường. Nó dạy bạn cách chờ đợi. Nó rèn luyện trái tim bạn để tin cậy Chúa. Nó giúp bạn thờ phượng ngay cả khi bạn không muốn. Đức tin nhắc nhở bạn rằng Chúa không bị giới hạn bởi những gì bạn có thể thấy. Bạn ơi, tôi không biết bạn đang ở mùa nào hôm nay. Nhưng tôi biết điều này, nó sẽ không kéo dài mãi mãi. Cùng một Chúa kiểm soát các mùa của thiên nhiên cũng kiểm soát các mùa trong cuộc sống của bạn. Và giống như mùa xuân luôn theo sau mùa đông, mùa của bạn sẽ thay đổi khi thời điểm thích hợp. Cho đến lúc đó, hãy kiên trì. Hãy tiếp tục tin cậy Chúa. Hãy tiếp tục xuất hiện ngay cả khi khó khăn. Hãy tiếp tục cầu nguyện ngay cả khi cảm thấy im lặng. Hãy tiếp tục đọc lời Chúa ngay cả khi cảm thấy khô khan. Bởi vì đức tin không phải là về những gì bạn cảm thấy, mà là về người bạn tin tưởng.


Bây giờ chúng ta hãy dành một chút thời gian để cùng nhau cầu nguyện.


Lạy Cha Thiên Thượng, cảm ơn Cha đã đồng hành cùng con qua mọi giai đoạn của cuộc đời. Cảm ơn Cha đã không bao giờ thay đổi ngay cả khi mọi thứ xung quanh con thay đổi qua những thăng trầm, những lúc thăng trầm, bình lặng và hỗn loạn. Cha vẫn luôn vững vàng. Cha vẫn luôn tốt lành. Con rất biết ơn vì Cha không rời bỏ con khi con cảm thấy lạc lõng hay yếu đuối. Cha không bỏ rơi con giữa lúc con bối rối ngay cả khi con cảm thấy không chắc chắn về nơi Cha đang ở. Cha vẫn luôn ở gần con. Cha là cùng một Đức Chúa Trời trong niềm vui của con cũng như trong nỗi buồn của con. Cha là Đức Chúa Trời quỳ gối bên con trong thung lũng. Đôi khi cuộc sống cảm thấy nặng nề. Tôi rất biết ơn vì Ngài không rời bỏ tôi khi tôi cảm thấy lạc lõng hay yếu đuối Ngài không bỏ rơi tôi giữa lúc tôi bối rối ngay cả khi tôi cảm thấy không chắc Ngài đang ở đâu Ngài vẫn ở gần Ngài là cùng một Chúa trong niềm vui và nỗi buồn của tôi Ngài là Chúa quỳ bên cạnh tôi trong thung lũng đôi khi cuộc sống trở nên nặng nề sức nặng của tất cả đè lên ngực tôi như một gánh nặng mà tôi không thể gọi tên Có những khoảnh khắc sự im lặng gần như điếc tai khi tôi cầu nguyện và chờ đợi Nhưng tất cả những gì tôi nghe thấy chỉ là sự tĩnh lặng Và trong những khoảnh khắc đó, thật hấp dẫn khi nghĩ rằng Ngài đã quên tôi Nhưng ngay cả khi đó Chúa ơi Con sẽ chọn tin ngay cả khi con không hiểu sức nặng của tất cả đè lên ngực tôi như một gánh nặng mà tôi không thể gọi tên Có những khoảnh khắc sự im lặng gần như điếc tai khi tôi cầu nguyện và chờ đợi Nhưng tất cả những gì tôi nghe thấy chỉ là sự tĩnh lặng và trong những khoảnh khắc đó, thật hấp dẫn khi nghĩ rằng bạn đã quên tôi nhưng ngay cả khi đó Chúa ơi, tôi sẽ chọn tin ngay cả khi tôi không hiểu bạn đang làm gì Tôi sẽ chọn tin rằng bạn vẫn đang làm việc bởi vì bạn luôn như vậy bạn là nơi ẩn náu của tôi nơi trú ẩn của tôi khi gió thổi quá mạnh bạn là tảng đá tôi chạy đến khi mọi thứ khác cảm thấy không ổn định cảm ơn bạn vì đã là nơi ẩn náu của tôi hết lần này đến lần khác ngay cả khi tôi quá mệt mỏi để tìm ra lời nói bạn lắng nghe tiếng kêu của trái tim tôi bạn hiểu kích thước của tôi bạn đã đưa tôi qua vùng nước sâu những nơi tôi không bao giờ nghĩ mình sẽ sống sót bạn đã đứng cùng tôi trong ngọn lửa những khoảnh khắc đau đớn mà tôi nghĩ sẽ nhấn chìm tôi và ngay cả khi tôi không thể nhìn thấy rõ ràng vào thời điểm đó tôi nhìn lại bây giờ và thấy bàn tay của bạn trên mọi thứ bạn đã chữa lành những vết thương mà tôi không biết tôi đã có bạn đã mang lại sự bình yên cho những nơi tôi nghĩ sẽ luôn cảm thấy tan vỡ và đối với mọi phép màu vô hình tôi muốn nói Cảm ơn Chúa, con không chỉ muốn có một đức tin hoạt động khi cuộc sống dễ dàng, con muốn có một đức tin vững vàng khi giông bão đang hoành hành xung quanh con. Con muốn trở thành kiểu người có thể ngước mắt lên và nói "Chúa vẫn tốt lành". Ngay cả khi chẳng có điều gì trông có vẻ tốt đẹp trong mắt con người, xin hãy nuôi dưỡng đức tin của con, Chúa ơi. Hãy củng cố đức tin. Làm cho đức tin sâu sắc hơn. Hãy kéo dài đức tin cho đến khi đức tin bén rễ vững chắc trong Chúa đến nỗi không cơn bão nào có thể làm lung lay đức tin. Xin giúp con tin vào những lời hứa của Chúa ngay cả khi con chưa thấy chúng xảy ra. Xin dạy con biết chờ đợi với sự kỳ vọng, chứ không phải tuyệt vọng. Xin giúp con tin cậy Chúa rằng ngay cả khi cuộc sống dường như ngoài tầm kiểm soát, Chúa vẫn ngự trên ngai. Con nhớ Lu-ca 17:5, khi các môn đồ của Chúa hỏi Chúa, "Lạy Chúa, xin thêm đức tin cho chúng con". Đó cũng là tiếng kêu trong lòng con ngày hôm nay. Xin hãy gia tăng đức tin của con. Hãy kéo dài đức tin. Xin hãy làm cho đức tin đủ mạnh mẽ để con có thể vượt qua những điều con không thể tự mình gánh chịu. Xin nhắc con rằng không có gì là quá khó đối với Chúa. Không phải ngọn núi trước mặt tôi. Không phải gánh nặng trên vai tôi. Không phải sự chữa lành mà tôi đã chờ đợi. Không phải sự đột phá mà tôi vẫn chưa thể thấy. Không có gì nằm ngoài tầm với của Chúa. Chúa vẫn di chuyển những ngọn núi. Và đôi khi, Chúa ơi, ngọn núi vĩ đại nhất mà Chúa di chuyển là ngọn núi bên trong tôi. Nỗi sợ hãi. Lòng kiêu hãnh. Sự vô tín. Chúa di chuyển tất cả. Lời Chúa trong Mác 11, cho tôi biết rằng nếu tôi tin và không nghi ngờ, tôi có thể cầu nguyện và điều đó sẽ được thực hiện. Vì vậy, ở đây, Chúa Jesus, con đang cầu xin với đức tin. Xin dạy con sống bằng đức tin, không phải bằng sợ hãi. Không phải bằng những gì con thấy. Không phải bằng những gì con cảm thấy. Nhưng bằng sự thật về con người Chúa. Xin hãy dò xét trái tim con, Chúa ơi. Xin thanh tẩy nó. Nhổ bỏ bất cứ điều gì khiến con khó tin cậy Chúa. Hãy xóa bỏ những lời dối trá mà con đã tin về Ngài. Hãy phá bỏ những bức tường mà con đã xây dựng xung quanh trái tim mình. Hãy rửa sạch con khỏi sự nghi ngờ. Hãy sàng lọc tâm hồn con và loại bỏ bất cứ điều gì không bắt nguồn từ đức tin. Con muốn một trái tim trong sáng tin Ngài. Không chỉ bằng lời nói mà bằng hành động. Bằng sự đầu hàng. Với sự tự tin. Xin hãy hướng mắt con về Ngài, Chúa Jêsus. Không phải vào cơn bão. Không phải vào đồng hồ. Không phải vào những gì người khác đang làm. Chỉ có Ngài, khi đức tin của con cảm thấy lung lay, hãy củng cố con bằng tình yêu của Ngài. Khi con cảm thấy không chắc chắn, hãy nhắc con về những lời hứa của Ngài. Khi con cảm thấy muốn bỏ cuộc, Ngài thì thầm với con rằng Ngài vẫn chưa xong. Rằng Ngài vẫn đang làm việc. Gia-cơ 1:6 nói rằng khi chúng ta cầu xin, chúng ta phải tin và không nghi ngờ. Bởi vì người nghi ngờ giống như một con sóng bị gió đánh. Chúa ơi, con không muốn sống như vậy. Con không muốn trái tim mình bị ném đi bởi mọi cảm xúc, mọi nỗi sợ hãi, mọi sự chậm trễ. Vì vậy, hôm nay tôi, đưa ra lựa chọn. Tôi buông bỏ sự nghi ngờ. Tôi đầu hàng nỗi sợ hãi. Tôi buông bỏ sự kiểm soát. Tôi chọn đức tin vào Chúa. Đức tin vào Chúa. Chúa Thánh Thần, hãy đến lấp đầy con. Con mở mọi phần của con cho Ngài. Tràn ngập trái tim con bằng sự bình an. Lấp đầy tâm trí con bằng sự thật. Xua tan mọi bóng tối, mọi lời nói dối, mọi lo lắng đang bám lấy con. Đổ đầy sự tự tin vào tâm hồn con. Cảm ơn Chúa vì không bao giờ từ bỏ con. Cảm ơn Chúa vì đã yêu thương con trong mọi mùa. Cảm ơn Chúa vì đã gọi con là con của Ngài ngay cả khi con cảm thấy mình không xứng đáng. Ngài là tảng đá của con khi mặt đất sụp đổ. Ngài là sức mạnh của con khi con hết năng lượng. Ngài là Đấng cứu rỗi, Đấng cứu chuộc, là hy vọng của con trong sự chờ đợi. Và cảm ơn Chúa vì vương miện vui mừng đang chờ đợi con trong vương quốc của Ngài. Con dâng Ngài tất cả lời ngợi khen, Chúa ơi. Con dâng Ngài tất cả tấm lòng con. Con chọn sống bằng đức tin từng bước một. Nhân danh Chúa Jesus, con cầu nguyện. Amen.


Bạn đọc, hãy nói "amen" như một dấu hiệu của đức tin. Tôi cầu nguyện rằng mọi phước lành trong lời cầu nguyện này giờ đây sẽ đến với bạn, nhân danh Chúa Jesus Christ.


Và ân điển và sự bình an của Chúa Jesus Christ chúng ta luôn ở cùng bạn.




No comments: